Bài thơ đọc trong Lễ kỷ niệm 40 năm ngày cưới:
Bốn mươi năm nhìn lại
Bốn mươi năm nhìn lại
Cho đời được bao nhiêu,
Cho nhau được ít nhiều,
Một tình yêu ngày ấy.
Mong cháu con bay nhẩy
Đường xa hơn ông bà,
Mong một mùa xuân mới
Gốc mai già trổ hoa.
Không muốn làm lau trắng
Để ngơ ngẩn cuối trời.
Không muốn làm biển khơi
Để bạc đầu thương nhớ.
Chỉ muốn làm bếp lửa
Ấm lại đôi môi hồng
Chỉ muốn làm bến sông
Để “đôi bờ” hát mãi.
Tóc bạc thì nhuộm tiếp,
Răng rụng thì lại trồng
Vẫn hồn nhiên ước hẹn
Đến “đầu bạc răng long”.
Nguyễn Tuấn Khoa
Một số hình ảnh Lễ Kỷ niệm:Bốn mươi năm nhìn lại
Cho đời được bao nhiêu,
Cho nhau được ít nhiều,
Một tình yêu ngày ấy.
Mong cháu con bay nhẩy
Đường xa hơn ông bà,
Mong một mùa xuân mới
Gốc mai già trổ hoa.
Không muốn làm lau trắng
Để ngơ ngẩn cuối trời.
Không muốn làm biển khơi
Để bạc đầu thương nhớ.
Chỉ muốn làm bếp lửa
Ấm lại đôi môi hồng
Chỉ muốn làm bến sông
Để “đôi bờ” hát mãi.
Tóc bạc thì nhuộm tiếp,
Răng rụng thì lại trồng
Vẫn hồn nhiên ước hẹn
Đến “đầu bạc răng long”.
Nguyễn Tuấn Khoa
Xin chân thành cảm ơn những bó hoa, tặng phẩm và lời chúc mừng của các bác, anh chị em và các bạn xa gần.